HÔM NAY TÔI THẤT TÌNH






Và rồi đã yêu người dưới muôn vàn thân phận hình thù khác nhau. Một mối tình, một người nhưng trăm lần thất bại. Nếu ai đó hỏi khi yêu người tôi hối hận hay không? Thì chắc là không, vì cho dù cho tôi chọn thêm trăm lần làm lại tôi vẫn sẽ yêu người.
 
Không cần lý do, không cần biết người như nào tôi vẫn sẽ chọn cách tiếp tục yêu người.

Yêu là gì? Cảm xúc đó thật mới lạ khiến cho em đã nghe qua bao lời nhắc nhở ""Hãy tránh xa tình yêu, nó nguy hiểm lắm"" nhưng vẫn cố tình đi ngược lại. Em không thể nào dứt ra được sức cám dỗ mãnh liệt ấy.

Yêu có đủ vị như viên kẹo Chocolate vậy ngọt, đắng, chua,...hay cái cảm giác ngà ngà say tựa như vị của rượu trong chocolate.
 
Em đã từng nghĩ rằng bản thân sẽ không yêu một ai cả. Cứ thế đơn độc đến sau này, như gặp anh như nắng hạn gặp mưa rào. Như cầu vồng sau cơn mưa. Anh mang đến một luồng gió mới, cảm giác khác biệt mà trước nay em chưa từng có.

Nhịp tim đập nhanh, mặt tai đều đỏ bừng lên như em đang bị sốt cao, đó là yêu sao? Em không rõ lắm. Chỉ biết chỉ có những lúc bên cạnh anh bản thân như biến thành một người khác, cảm giác rất dễ chịu, rất ấm áp.

Tình yêu có rất nhiều mặt, cũng có rất nhiều loại yêu khác nhau. Và mỗi người có một cách khác nhau. Em không rõ người khác yêu anh như nào, càng không biết làm sao để anh yêu em. Nhưng em biết chỉ cần anh cười em sẽ rất vui, em như nào cũng được nhưng anh phải thật hạnh phúc.

Một cách yêu kỳ lạ khác với tình yêu đơn phương lúc nào cũng bám đuổi có cho bằng được. Càng không giống một tình yêu hời hợt thoáng chốc. Chỉ đơn giản muốn bên anh, lặng lẽ theo sau anh và trao anh cái ôm khi anh cô đơn nhất.

Tình cảm của em chưa từng mong cầu rằng anh sẽ vì em làm điều gì, hay anh sẽ yêu em. Anh chỉ cần một lần nhìn em thôi em cũng mãn nguyện.
 
Trong mắt anh em là ai, vị trí như nào cũng được em không quan tâm đâu. Em chỉ quan tâm anh có thể hạnh phúc, vui cười thật nhiều. Cho dù niềm vui ấy vì gì, vì ai, do ai mang đến em cũng sẽ vui cùng anh.

Em không dũng cảm tiến đến chỉ biết theo sau nhìn anh bước qua từng mối tình. Ngắm nhìn từng cô gái bước qua cuộc đời anh.

Anh nói anh hết yêu cô ấy nhưng bản thân anh không nhận ra anh yêu cô ấy quá nhiều. Đến nỗi trong vô thức luôn so sánh tất cả các cô gái với cô ấy. Anh nói anh chủ động cắt đứt liên lạc, anh từ bỏ, bảo em đừng ép anh nhận rằng bản thân anh còn yêu cô ấy.

Nếu anh hỏi em có đau lòng không? Đau chứ, luôn có một nỗi đau vô hình, một nỗi đau không thể nguôi ngoai đau đến bóp nát trái tim nhưng em không thể. Em không thể thừa nhận bản thân rất yêu anh. Bản thân cũng rất ích kỷ muốn chiếm lấy anh nhưng sau tất cả thì em vẫn muốn thành toàn cho anh.

Vì khi đối diện với anh tôi nhận ra trong mắt anh không có tôi và biết rằng khi tôi chạy đến trước mặt anh là lúc anh sẽ biến mất khỏi tôi một lần mãi mãi, vĩnh viễn sẽ không bao giờ còn thấy nhau.Cảm giác thật khó thở, trái tim rất đau như ai đưa tay bóp lấy nó. Cứ bóp chặt lại khiến tim nhói lên từng hồi khiến em bật khóc và gục ngã.

Và rồi một lần nữa hai ta nói lời tạm biệt vì anh sẽ rời đi. Em biết lời tạm biệt lần này sẽ không giống như những lần trước mà nó là lời tiễn biệt anh, không còn là hẹn anh ngày mai ta gặp lại. Anh cứ thế rời đi mãi mãi khỏi cuộc đời em, để lại em với cơn đau nhói trong tim khi con người ta thất tình và Thất Tịch năm nay anh đi rồi.

O2LIU

Post a Comment

Tin liên quan

-->